Thông tin cá nhân
Ngày sinh :
Ngày mất :
1986-12-29Andrei Tarkovsky
Andrei Tarkovsky: Hành trình nghệ thuật đầy mê hoặc
Andrei Arsenyevich Tarkovsky (1932-1986) không chỉ là một đạo diễn, ông là một nhà thơ, một triết gia, một nghệ sĩ đích thực. Các tác phẩm của ông không đơn thuần là những thước phim, chúng là những trải nghiệm, những suy tư sâu sắc về cuộc sống, về con người và về vũ trụ.
Thời thơ ấu và những ảnh hưởng đầu tiên
Tarkovsky sinh ra tại Zavrazhye, Liên Xô (nay là Nga) trong một gia đình интеллигенция (trí thức). Cha ông là một nhà thơ nổi tiếng, và mẹ ông là một nhà văn. Từ nhỏ, Tarkovsky đã được tiếp xúc với văn hóa, nghệ thuật và triết học, những điều đã ảnh hưởng sâu sắc đến phong cách làm phim của ông sau này.
Bước chân vào thế giới điện ảnh
Tarkovsky bắt đầu sự nghiệp điện ảnh của mình tại trường điện ảnh VGIK ở Moscow. Ông nhanh chóng thể hiện tài năng đặc biệt của mình và được xem là một trong những sinh viên triển vọng nhất. Bộ phim đầu tay của ông, “The Killers” (1956), đã gây ấn tượng mạnh mẽ với giới phê bình và khán giả.
Những tác phẩm để đời
Trong suốt sự nghiệp của mình, Tarkovsky đã đạo diễn 7 bộ phim truyện, mỗi bộ phim là một kiệt tác, mang đậm dấu ấn cá nhân và triết lý sâu sắc của ông.
- Ivan’s Childhood (1962): Bộ phim đầu tay đầy ấn tượng, đoạt giải Sư Tử Vàng tại Liên hoan phim Venice.
- Andrei Rublev (1966): Một bộ phim lịch sử vĩ đại về cuộc đời của một họa sĩ biểu tượng của Nga.
- Solaris (1972): Một bộ phim khoa học viễn tưởng đầy triết lý, được coi là câu trả lời của Tarkovsky cho “2001: A Space Odyssey” của Stanley Kubrick.
- Mirror (1975): Một bộ phim tự truyện đầy tính biểu tượng và ẩn dụ.
- Stalker (1979): Một bộ phim khoa học viễn tưởng khác, mang đậm chất thơ và triết lý.
- Nostalghia (1983): Bộ phim được quay tại Ý, đánh dấu sự thay đổi trong phong cách làm phim của Tarkovsky.
- The Sacrifice (1986): Bộ phim cuối cùng của Tarkovsky, được quay tại Thụy Điển, mang đậm tính tâm linh và triết học.
Phong cách làm phim độc đáo
Tarkovsky được biết đến với phong cách làm phim độc đáo, đậm chất thơ và triết lý. Ông thường sử dụng những cảnh quay dài, tĩnh lặng, những hình ảnh ẩn dụ và những âm thanh đầy ám ảnh để tạo ra một không gian điện ảnh đầy mê hoặc và suy tư.
Di sản và ảnh hưởng
Andrei Tarkovsky đã qua đời vào năm 1986, nhưng di sản của ông vẫn sống mãi trong lòng người hâm mộ điện ảnh trên toàn thế giới. Ông được coi là một trong những đạo diễn vĩ đại nhất của thế kỷ 20, và các tác phẩm của ông đã ảnh hưởng sâu sắc đến nhiều thế hệ đạo diễn sau này.