Thông tin cá nhân
Ngày sinh :
Ngày mất :
2022-06-12Philip Baker Hall
Philip Baker Hall: Người Thợ Kim Hoàn Của Những Vai Diễn Phụ
Tôi vẫn nhớ cái lần đầu chạm trán Philip Baker Hall trên màn ảnh – không phải qua những tấm poster rực rỡ hay buổi ra mắt hoành tráng, mà trong một góc khuất của bộ phim đen trắng bé nhỏ. Ông hiện lên như một hòn đá cuội được mài giũa đến hoàn hảo: không lấp lánh hào nhoáng, nhưng khi cầm lên, bạn cảm nhận được cả lịch sử địa chất trong lòng bàn tay.
Một Khởi Đầu Muộn Màng, Một Sự Nghiệp Không Vội Vã
Sinh năm 1931 tại Toledo – cái nôi thép đầy bụi than của nước Mỹ – Hall chọn con đường nghệ thuật khi đã qua tuổi 30. Giữa thời đại các ngôi sao trẻ bùng nổ, ông lặng lẽ như người thợ học việc trung niên: chấp nhận vai diễn ba câu thoại trong phim truyền hình rẻ tiền, đứng hát hợp xướng sau sân khấu off-Broadway. Tôi thấy ở đó một sự kiên nhẫn đáng sợ – kiểu kiên nhẫn chỉ có ở người hiểu rằng nghệ thuật không phải cuộc chạy nước rút.
Những Vai Diễn Thấm Đẫm Nỗi Người
Khi Robert Altman trao cho Hall vai Nixon trong Secret Honor (1984), cả Hollywood ngỡ ngàng. Ai dám đặt gánh nặng vai tổng thống lên vai diễn viên vô danh? Nhưng Hall đã biến Nixon thành bức chân dung rạn vỡ: một con người ngụp lặn trong mặc cảm tội lỗi, giọng nói đầy sỏi đá mà vỡ vụn ở những khoảng lặng. Tôi từng ngồi khóc trong rạp chiếu phim độc lập ấy – không phải vì thương Nixon, mà vì cái cách Hall cho ta thấy bản chất con người: ai cũng mang trong mình những vết nứt.
Rồi đến định mệnh gặp Paul Thomas Anderson – chàng đạo diễn trẻ nhìn thấy vẻ đẹp trong những gương mặt phong sương. Anderson viết Hard Eight (1996) như bức tình thư gửi riêng Hall. Vai Sydney của ông là bài học về diễn xuất tối giản: một cái chớp mắt, một ngón tay gõ nhẹ trên bàn bài, cái lắc đầu gần như vô hình… tất cả kể lể nhiều hơn cả trang sách. Tôi nhớ có lần Hall tâm sự: “Diễn viên giỏi không phải người biết khóc to, mà là người khiến khán giả nghe thấy tiếng nước mắt rơi trong im lặng.”
Sự Vĩ Đại Trong Những Điều Nhỏ Nhoi
Đời thường, Hall là người hay cúi đầu khi nhận lời khen. Nhưng trên trường quay, ông biến những vai phụ thành tượng đài. Ai quên được Trung úy Bookman trong Seinfeld – viên thủ thư khắc nghiệt với ánh mắt như có thể đóng băng cả thư viện? Chỉ 7 phút xuất hiện, ông khiến cả thế hệ trẻ Mỹ sợ hãi việc… trả sách trễ.
Trong Magnolia (1999), vai người dẫn chương trình hấp hối Jimmy Gator của Hall khiến tôi nghẹn thở. Không cần kịch bản ghi lời trăng trối, chỉ một cái nhìn đẫm mồ hôi lạnh giữa ánh đèn sân khấu, ông cho ta thấy sự cô đơn tột cùng của kẻ suốt đời đánh đổi gia đình lấy vinh quang.
Người Thợ Lặng Thầm Qua Hai Thế Kỷ
Ông bước qua tuổi 90 như cây sồi già trước gió: rễ bám sâu vào đất nghệ thuật, cành lá thì tiếp tục che mát cho thế hệ sau. Ngay cả khi đóng cảnh cuối trong Zodiac (2007), khuôn mặt chai sạn của Hall vẫn ẩn chứa cả bầu trời bí ẩn – như muốn nhắc ta rằng mỗi con người là một vũ trụ chưa được giải mã.
Lời Vĩnh Biệt Như Một Nốt Lặng
Khi Hall qua đời tháng 6/2022, Hollywood không tổ chức lễ truy điệu hoành tráng. Nhưng trong các xưởng phim, quán bar sau giờ quay, những lớp diễn viên trẻ vẫn truyền tai nhau câu chuyện về ông. Họ nhắc đến Hall không phải bằng giải thưởng, mà bằng sự tôn trọng dành cho người thợ thủ công bậc thầy – kẻ dám dành cả đời mài giũa những viên ngọc nhỏ để chúng tỏa sáng theo cách khiêm nhường nhất.
Có lần xem ông diễn kịch Samuel Beckett tại nhà hát bé tí ở Los Angeles, tôi chợt hiểu vì sao Hall từ chối làm ngôi sao: “Tôi thích đứng trong bóng tối – nơi ánh sáng tập trung vào điều quan trọng thật sự: câu chuyện.”