Thông tin cá nhân
Yue Xiaojun
Yue Xiaojun: Người Đứng Sau Những Tiếng Cười Đen, Nước Mắt Thấm Đẫm
Nhớ lại những ngày đầu, khi “Crazy Stone” (疯狂的石头) của đạo diễn Ninh Hạo (Ning Hao) ra mắt năm 2006, cả giới điện ảnh như bừng tỉnh. Cái cách mà bộ phim pha trộn sự hài hước ngô nghê với những góc khuất tăm tối của xã hội đã khiến người ta phải trầm trồ. Và trong đó, có một cái tên, không ồn ào nhưng lặng lẽ tạo nên mạch chảy của câu chuyện: Yue Xiaojun. Anh không chỉ là người thủ vai “Xiao Jun” – một tên trộm ngờ nghệch nhưng để lại ấn tượng sâu sắc – mà còn là một trong những khối óc đứng sau kịch bản.
Điều đó nói lên rất nhiều về con người anh: một nghệ sĩ đa tài, một người kể chuyện bẩm sinh.
Hành Trình của Kẻ Mộng Mơ Từ Học Viện Kịch Trung Ương
Tốt nghiệp Khoa Văn học Sân khấu của Học viện Kịch Trung ương từ năm 1997, Yue Xiaojun đã chọn con đường chông gai của một biên kịch chuyên nghiệp. Con đường ấy, có thể nói, ít hào nhoáng hơn ánh đèn sân khấu, nhưng lại đòi hỏi một chiều sâu tư duy, một khả năng thấu hiểu cuộc đời đến tận cùng. Phải chăng chính những năm tháng nghiền ngẫm văn học kịch nghệ đã tôi luyện nên một tâm hồn nhạy cảm, một con mắt sắc bén để anh có thể nhìn thấy những mảng màu đối lập trong cuộc sống và biến chúng thành câu chuyện?
Những Nét Chấm Phá Từ Bút Lực Đến Diễn Xuất
Hãy nhìn vào danh sách các tác phẩm của anh, và bạn sẽ thấy một bản đồ sự nghiệp đầy màu sắc.
- “Crazy Stone” (2006): Là khởi đầu, là phát súng hiệu, đưa tên tuổi anh đến với công chúng, vừa là biên kịch vừa là diễn viên, tạo nên một “Xiao Jun” điên rồ và khó quên.
- “Crazy Racer” (疯狂的赛车) – 2009: Tiếp tục là biên kịch, anh chứng minh rằng thành công của “Crazy Stone” không phải là may mắn nhất thời, mà là dấu ấn của một tư duy biên kịch độc đáo, một khả năng xây dựng tình huống và nhân vật không lẫn vào đâu được.
- “Dying to Survive” (我不是药神) – 2018: Đây là một bước chuyển mình đầy táo bạo. Từ những bộ phim hài đen, anh chạm đến một chủ đề gai góc hơn, một câu chuyện xã hội đầy nước mắt và trăn trở. Với vai trò biên kịch, anh đã cùng ê-kíp tạo nên một trong những bộ phim ý nghĩa nhất của điện ảnh Trung Quốc trong những năm gần đây, một tác phẩm đã gây ra những cuộc tranh luận lớn về y tế và lòng nhân đạo.
Và còn rất nhiều tác phẩm khác, từ phim sitcom đến phim điện ảnh, nơi anh đóng góp với vai trò biên kịch như “Tian Sheng Wo Cai” (天生我才), “Hôn lễ 2008”, “Hỏa Long Đối Quyết”, “Hoàng Kim Đại Kiếp Án” – bộ phim đã mang về cho anh giải “Biên kịch Xuất sắc nhất” tại Liên hoan phim Trường Xuân Trung Quốc lần thứ 11.
Thử hỏi, mấy ai có thể chuyển mình mượt mà giữa những vai trò tưởng chừng như khác biệt đến vậy? Diễn xuất đòi hỏi sự hóa thân, biên kịch đòi hỏi sự sáng tạo và sắp đặt. Nhưng ở Yue Xiaojun, hai điều ấy hòa quyện một cách tự nhiên, bổ trợ cho nhau. Bởi lẽ, một biên kịch giỏi sẽ hiểu sâu sắc tâm lý nhân vật để viết nên những lời thoại chân thực, và một diễn viên có kinh nghiệm biên kịch sẽ biết cách thể hiện nhân vật một cách trọn vẹn nhất, ngay cả với những vai phụ nhỏ bé.
Người Cộng Sự Thầm Lặng Đằng Sau Ánh Hào Quang
“Chàng trai sau hậu trường” – đó là cách mà tôi muốn gọi Yue Xiaojun. Anh không phải là người đứng ở vị trí trung tâm, không phải là gương mặt “hot” liên tục xuất hiện trên các trang báo giải trí. Anh là người xây móng, người đặt những viên gạch đầu tiên, người thổi hồn vào câu chuyện trước khi nó được khoác lên tấm áo lộng lẫy của màn ảnh rộng.
Sự hợp tác bền bỉ với đạo diễn Ninh Hạo không chỉ là mối quan hệ công việc, mà còn là sự tin tưởng, sự đồng điệu trong tư duy nghệ thuật. Cả hai đã cùng nhau tạo nên một “thương hiệu” hài đen rất riêng của điện ảnh Trung Quốc, nơi tiếng cười không đơn thuần chỉ là giải trí mà còn là phương tiện để phơi bày những mảng tối, những nghịch lý của cuộc đời.
Tôi vẫn nhớ những câu chuyện hậu trường về “Breakup Buddies” (Tâm Hoa Nộ Phóng) – bộ phim mà kịch bản được cho là lấy cảm hứng từ chính trải nghiệm của Yue Xiaojun. Việc Ninh Hạo cùng anh lái xe đến Đại Lý, nơi anh “thức tỉnh” những cảm xúc để viết nên kịch bản, cho thấy một sự gắn kết đặc biệt. Đó không chỉ là sự tin tưởng vào tài năng, mà còn là sự thấu hiểu và trân trọng những câu chuyện cá nhân, những cảm xúc chân thật nhất của người cộng sự.
Dấu Ấn Không Cần Hào Nhoáng
Yue Xiaojun không cần những danh xưng mỹ miều, không cần những giải thưởng ồn ào để chứng minh giá trị của mình. Sự công nhận đến từ chính những tác phẩm anh tạo ra, từ những tiếng cười và cả những suy tư mà khán giả mang về sau khi rời rạp. Anh là một biên kịch thực tế, người chạm đến cảm xúc người xem bằng cách kể những câu chuyện đời thường, hài hước một cách đen tối nhưng lại ẩn chứa góc nhìn sâu sắc. Anh là một diễn viên “đảm nhiệm kép”, vừa hài hước vừa ghi dấu ấn, ngay cả trong những vai trò hỗ trợ.
Lời Kết: Một Nốt Trầm Đầy Ý Nghĩa
Yue Xiaojun, đối với tôi, là hiện thân của một người làm nghệ thuật chân chính: đa năng, sâu sắc và đầy nội lực. Anh là một nốt trầm cần thiết trong bản hòa tấu rực rỡ của điện ảnh Trung Quốc hiện đại. Anh đã chứng minh rằng, đôi khi, sức ảnh hưởng không đến từ vị trí trung tâm, mà đến từ chiều sâu của tâm hồn và sự tận hiến cho nghệ thuật.
Nhìn lại hành trình của Yue Xiaojun, tôi tự hỏi, còn bao nhiêu những “người hùng thầm lặng” như anh đang ngày đêm miệt mài cống hiến cho nghệ thuật, mà chúng ta chưa kịp gọi tên? Câu chuyện của anh là lời nhắc nhở rằng, giá trị thực sự không nằm ở ánh hào quang chói lóa, mà ở chính những gì ta đã kiến tạo nên.