Lost in Translation (2003): Khi Cô Đơn Chạm Đến Nhau Ở Tokyo
Một bộ phim buồn vui lẫn lộn, về những khoảnh khắc đẹp trong cuộc sống, về những người xa lạ tìm thấy nhau giữa biển người. Một bộ phim khiến bạn suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống, về tình bạn, về tình yêu.
“Tôi lạc lối ở Tokyo…”
Bob Harris, một ngôi sao điện ảnh hết thời, đến Tokyo để quay quảng cáo rượu. Charlotte, một cô gái trẻ lạc lõng giữa cuộc hôn nhân không hạnh phúc, cũng đang ở Tokyo cùng chồng, một nhiếp ảnh gia bận rộn.
“Chúng ta có điểm gì chung?”
Hai người xa lạ, không có gì chung ngoài nỗi cô đơn và lạc lõng giữa một thành phố xa lạ, gặp gỡ tại một quán bar ở khách sạn.
“Những đêm ở Tokyo”
Họ cùng nhau khám phá Tokyo, từ những quán karaoke ồn ào đến những ngôi đền tĩnh lặng. Họ chia sẻ những tâm sự, những lo lắng về cuộc sống, về tương lai.
“Tình bạn hay điều gì đó hơn thế?”
Tình bạn giữa Bob và Charlotte dần nảy nở, nhưng không ai trong số họ muốn vượt qua ranh giới. Họ hiểu rằng, cuộc gặp gỡ này chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua trong cuộc đời.
“Lời tạm biệt không nói ra”
Bob phải trở về Mỹ. Trong giây phút chia tay, họ trao nhau một cái ôm thật chặt, và Bob thì thầm điều gì đó vào tai Charlotte. Khán giả không nghe được, nhưng có lẽ, đó là những lời an ủi, những lời cảm ơn, và cả những lời tạm biệt không nói ra.
Chưa có đánh giá nào.